- Hán Cao Tổ chém con trai Bạch Đế (rắn trắng) mà mở nghiệp. Hán Quang Vũ khởi binh từ Bạch Thuỷ mà lấy lại cơ đồ. Tiên chúa lại gửi con nơi Bạch Đế thành, thế thì cũng đều là Bạch cả.
- Việc đào viên kết nghĩa đến đây coi như hết. Sự nghiệp lưu Bị kể cũng đã đứt, đến đây bắt đầu là sự hoạt động của Khổng Minh.
Khổng Minh sẽ tiếp tục việc uỷ thác của Lưu Bị, sáu lần đem quân ra Kì
Sơn, bảy lần thu cầm Mạnh Hoạch cho đến kế cuộc sự nghiệp. Vì vậy có thể
xem đây là đoạn mở đầu cho việc Khổng Minh báo đáp ba lần Lưu Bị đến lều
tranh.
- Cứ xét lời Tiên chúa căn dặn Thái tử Lưu Thiện thì đã rõ thái tử là hạng vô dụng rồi. Ngu hèn như Lưu Thiện thì chẳng những làm việc thiện lớn không xong mà làm việc ác lớn cũng chẳng nổi. Biết con không làm nổi việc đại ác nên chỉ cần răn: "Đừng làm điều ác nhỏ". Cái tài cơ biến Tiên chúa cũng biết con mình không làm nổi, nên chỉ dặn: "Cha mày đức bạc, đừng có bắt chước". làm cha dặn con như thế quả là biết con không ai bằng cha vậy.
- Hoặc bảo rằng Tiên chúa muốn Khổng Minh làm vua nước Thục đó là dụng ý gì?
Xét rằng: Lưu Bị là người hiểu tâm lí hơn ai hết. Lời nói của Lưu Bị chỉ
làm cho Khổng Minh đem hết lòng phò con mình về sau. Nhưng bậc đồ vương
định bá thường có những xảo ý để buộc người như thế là thường.