hn4u @ Last updated 21/11/04 22:42
Go to my homepage at http://4u.jcisio.com
Full version available at http://4u.jcisio.com/r/article1135.htm

Không rõ

Hồi 79 : Chữa bệnh rức đầu, hại thân thầy thuốc
Giối giăng truyền lại, hết số gian hùng

- Tào Tháo giết Hoa Đà vì cho rằng Hoa Đà muốn giết mình.  ý  nghĩ của Tào Tháo không phải là không dúng. Xưa nay, dù có thần y cũng chỉ mổ được chân tay mà thôi, làm sao mổ đầu mà sống được. Hoa Đà đòi mổ đầu Tào Tháo thì chính Hoa Đà đã có ý muốn giết Tào Tháo vậy. cứ như việc Hoa Đà tình nguyện đến chữa bệnh cho QUan Công thì tỏ rằng Hoa Đà cũng là kẻ vì nghĩa.  Đã vì nghĩa thì Hoa Đà cũng có thể giết Tào Tháo lắm. Cái chết của Hoa Đà cũng có thể coi như cái chết của Cát Bình vậy.

- Có người tiếc tập sách thanh nang của Hoa Đà bị đốt đi không lưu truyền được hậu thế để giúp ích cho đời sau.

Xét rằng sách hay chưa chắc là dùng được. Thần y có thể truyền sách chứ

không thể truyền lại cái ý tứ của mình được, nếu cứ coi theo sách mà làm

thì chẳng phải là người biết làm thuốc. Cũng như cứ theo trong binh thư mà

điều binh khiển tướng thì chưa phải là người dùng binh hay. Cho nên tập

Mạnh Đức binh thư và tập thanh nang đốt đi cũng không đáng tiếc.

Chỉ thấy mụ vợ Ngô áp ngục vì sợ sách hay bại mình mà đốt đi thì thật là

chuyện buồn cười.

- Tào Tháo chết năm Canh Tí, tháng Mậu Dần, mà trước đây mười hồi Tả Từ đã nói: "Chuột đất theo cọp vàng" là để bắt mối dây. Số chưa đến lúc chết nên việc chưa đến. Tào Tháo xúc phạm Tả Từ mà không chết, sau xúc phạm đến thần cây lê mới chết. Cũng như Tháo cứ chớp mắt thấy Quan Công mà không chết, đến khi chớp mắt thấy Phục Hậu và nạn nhân Tháo mới chết. Hồi này là dư ba của hồi trước. Thần cây lê là mối dây dẫn ra Phục Hậu và các nạn nhân. Việc Hạ Hầu Đôn thấy Phục Hậu cũng là dư ba của việc Tào Tháo thấy Phục Hậu. Hồi này tác giả mượn việc quỷ thần để răn kẻ gian hùng vậy.

- Có người thấy Tào Tháo lúc chết dạy thị thiếp bán giày, gấp rút chia hương mà cho rằng Tào Tháo lúc sống gian trá, lúc chết hiện rõ chân tình.  Nghĩ như thế quả không đúng. tào Tháo đó không phải Tào Tháo thật, mà chính là Tào Tháo giả vậy. Đến lúc chết Tào Tháo vẫn còn nguỵ đấy. Vì lúc lâm chung, có gì đáng trăn trối hơn là việc truyền lại ngôi vương, thế mà Tào Tháo dặn dò người nhà thê thiếp từng việc, lại không đả động đến việc truyền ngôi, đó là Tào Tháo muốn cho thiên hạ đời sau tưởng mình không có ý cướp ngôi vua, để cho con cháu tự làm vậy. Với hành động ấy đã che mắt được người đời, thật Tháo không còn gì gian hùng bằng.

Bình sinh Tháo đã không chân thật, đến chết Tháo vẫn còn giả dối. Coi như

việc Tháo dặn đắp mười hai ngôi mộ giả thì biết.

Tào Tháo sống lừa người thì chưa kì lạ, lúc chết còn định lừa người mới

thật kì lạ. Tào Tháo có đủ thứ thật, thứ giả, tựu trung vẫn là một Tào

Tháo.

Lúc sống, Tháo đã tìm cách bảo vệ thân mình, đến khi chết lại muốn bảo vệ

cái xác. Cái xác đã tàn còn muốn che chở cái hồn. Đó là việc truyền dặn

vây màn trướng ở đài Đồng Tước, cũng cơm, tấu nhạc vậy. Lúc sống làm ác

thì khi chết phải lo. Nhưng than ôi! Nếu muốn làm cho hồn mình được vui

sau này thì lẽ nào lại không lo khi chết bị trừng phạt mà chỉ riêng lo lúc

chết không được hưởng thú vui?

- Xét việc Tào Tháo nằm mộng thấy "Tam mã đồng tào" thì đã hiển nhiên sau này cơ nghiệp tào về dòng Tư Mã rồi. Ba cha con Tư Mã  ý  mới là cái đáng lo cho điềm mộng, thế mà Tào Tháo lại sợ Mã Đằng ở Tây Lương. Mã Đằng lúc ấy đã chết rồi. chuổi còn có Mã Siêu, Mã Đại là hai "Mã" thôi, thì đâu phải

điềm ứng vào "tam mã".


hainam4u @ Last updated 21/11/04 22:42
Go to my homepage at http://4u.jcisio.com