- Hạ Hầu Uyên lấy tên tự là Diệu Tài thì thật tài năng không xứng với tên hiệu ấy. Dương Tu mới xứng gọi là Diệu Tài, nhưng trước Dương Tu đã có Thái Ung, và trước Thái Ung đã có Hàm Đan Thuần "Diệu Tài" rồi. Trong lúc đang tả chiến trận một cách khẩn trương lại xen vào đoan văn chương, thật là hay.
- Trận chiến Thiên Đãng sơn hai lão tướng lập được kì công rồi đến trận Định Quân sơn, riêng một lão tướng lại lập thêm một đại công nữa. Nếu chỉ mới lập được một lần công thì còn cho là may rủi, chứ như đã lập được lần công thứ hai thì chính là tài năng của Hoàng Trung quả đã già giặn như tuổi của lão rồi. Vả lại tướng già, ngày tháng không còn được bao nhiêu nữa, thì lòng báo ân phải hăng hái thêm. Lão tướng Hoàng Trung thật không hổ với chữ trung thần.
- Khổng Minh dùng Hoàng Trung hai lần liên tiếp trong chiến cuộc, chính là Khổng Minh muốn dùng cái già dặn của Hoàng Trung đấy. Phải có mưu già mới làm nên việc lớn. Già mà khoẻ thì cái già ấy không nhu nhược. Khoẻ mà già dặn thì sức khoẻ ấy không khinh suất, khinh địch.
- Hồi trước, khi kể đến chiến công của Hoàng Trung, đã kể đến chiến công của Trương Phi. Hồi này kể việc Hoàng Trung phá giặc lại kể đến chuyện Triệu Vân lập công. Triệu Vân cứu Hoàng Trung khỏi vòng vây hán Thuỷ, Bắc Sơn, không khác gì đã cứu A Đẩu nơi trận Dương Dương ngày trước. Tuy nhiên, việc chặn cầu cứu chúa ngày trước được phân công cho hai tướng, thì chưa li kì lắm. Đến hai việc cứu tướng và chặn sông mà chỉ có nhờ một người ấy mới kì hơn. Cứu A Đẩu còn có thể nói là nhờ hồng phúc của ấu chúa, còn cứu Hoàng Trung chỉ nhờ ở tài sức Triệu Vân, như vậy tuy việc trước sau giống nhau mà việc sau còn li kì hơn.
- Triệu Vân một mình chống với cả chục vạn quân rầm rộ của Tào Tháo kéo đến, nếu không đóng chặt cửa trại tất bị chết, mà bỏ trại trốn cũng bị chết. Tử Long không bỏ trại mà cũng không đóng cửa, cứ ngả cờ im trống, một mình gò ngựa đứng bên ngoài, lấy nghi binh mà thắng địch. Như thế quả Triệu Vân chẳng những chỉ có cái dũng, mà còn có cả đảm lược nữa. Có người nói: Vì Triệu Vân to gan lớn mật nên làm lui quân tào.
Xét như thế chưa chắc đúng. Triệu Vân chẳng những nhờ ở can đảm mà còn là
mưu cao nữa. Nếu chỉ một việc lớn mậy là nên công sao Khương Duy mật lớn
bằng cái trứng vịt mà vẫn thua Đặng Ngải?