hn4u @ Last updated 21/11/04 22:42
Go to my homepage at http://4u.jcisio.com
Full version available at http://4u.jcisio.com/r/article1098.htm

Không rõ

Hồi 42: Trương Dực Đức đại náo cầu Trương Bản
Lưu Dự Châu thua chạy cửa Hán Tân

Hồi trước kể chyện Triệu Vân xông tên đụt pháo, phá vây cứu chúa. Hồi này, Trương Phi chỉ thét lên một tiếng cũng làm cho quân Tào phải lui.  ở  đời có hư có thật, vì thế cái thật mà người ta sợ cái hư.

Đời nay, nhiều kẻ không có tài gì, đến lúc người ta tấn công, chỉ thét

lên như một con quạ... Chả làm được trò trống gì cả.

- Trương Phi hét một tiếng đẩy lui được quân Tào. Nhưng nếu trước kia không nhờ Vân Trường khoe tài em, thì giờ đây chưa chắc Tháo đã sợ Trương Phi đến như thế. Hơn nữa nếu không có Khổng Minh hai phen đốt quân Tào thì Tào Tháo cũng chưa đến nỗi sợ hãi như vậy. Ta có thể kết luận rằng: "Tào Tháo không phải sợ tiếng hét của Trương Phi mà chính là sợ lời nói của Vân Trường và cái oai của Khổng Minh đó.

- Huyền Đức ném con xuống đất cũng phải lắm. Một tướng như triệu Vân mà mất đi thì uổng. Lưu Thiện một kẻ bát tài có sống thì sau này lại làm gì nên thân? Khổ thay, cha là một bậc anh hùng hào kiệt, mà sinh con là một đứa hư hèn. ở  đời có kẻ anh hùng mà không gặp thời, mà người bất tài gặp may mắn.

- Đọc truyện, nếu không có cái lo lắng trong lòng thì khi đọc đến chỗ vui mừng không thấy thú vị. Không có hồi hộp thì không thấy cái hả hê.  ở  hồi này, lúc Huyền Đức lâm nạn, Triệu Tử Long đơn thương xung trận, quân Tào đuổi gấp, gieo vào lòng độc giả từ hồi hộp này sang hồi hộp khác. Nhưng đến khi Vân Trường xuất hiện, Lưu Kì đem thuyền đến, Khổng Minh hội kiến thì độc giả cảm thấy như như mây tạnh mưa tan, trông thật khoan khoái.

- Khổng Minh khuyên Huyền Đức liên kết với Tôn Quyền làm ngoại viện. Hai bên tuy giống nhau, nhưng Khổng Minh khéo ở chỗ không phải đi cầu người ta.  Nếu lỗ Túc đến mà Khổng Minh ra tiếp liền thì trí còn kém mà câu chuyện không thú vị. Lúc gặp mặt mà đưa lời thuyết ngay cũng không giỏi. Cho đến khi Lỗ Túc mời Khổng Minh qua Giang Đông, Khổng Minh cũng còn làm cao, đợi Huyền Đớc ngăn giữ mãi, mới làm bộ miễn cưỡng ra đi.

Trong lòng cầu người ta mà bên ngoài cứ thản nhiên như vậy thật là một

đoạn văn kì thú.


hainam4u @ Last updated 21/11/04 22:42
Go to my homepage at http://4u.jcisio.com