- Huyền Đức ba lần đến cầu Khổng Minh, Lưu Kì cũng ba lần van nài Khồng Minh. Trước khi Khổng Minh dùng binh thì lại hiến kế cho Lưu Kì trước. Đó là lối văn dẫn trước.
Mưu việc nước không thể khinh suất, cho nên phải đợi cầu ba lần mới ra.
Mưu việc nhà không thể không kín đáo, cho nên phải đợi lên trên lầu mới
nói:
- Con trưởng của vua phải ở lại nhà để lo việc phụng thờ tông miếu, xã tắc, sớm tối coi chừng bữa ăn cho cha. Cho nên, đã là con trưởng không thể bỏ đi đâu xa được.
Như thế Lưu Kì cầu cái kế của Khổng Minh không phải là việc cầu kế ngôi,
mà cầu việc giữ mình. Nếu đã biết không được lập mà cứ miễn cưỡng mách kế
cầu lập thì tất phải chết.
Khổng Minh bắt đầu ra khỏi lều tranh đã dùng hoả công. Tả trận hoả công ở
Bác Vọng, tác giả đã làm nổi bật quang cảnh chiến địa rất khéo léo.
- Khổng Minh lúc nào cũng coi Tôn Quyền như đồng minh để chống Tào Tháo, đó là một sách lược. Vì vậy, Khổng Minh mới dặn Huyền Đức không nhận lời Lưu Biểu phạt Tôn Quyền để trả thù cho Hoàng Tổ.
Cam Ninh lấy đất Giang Hạ làm chỗ tránh người thù, Lưu Kì lấy đất Giang Hạ
làm chỗ tránh tai nạn. Khổng Minh bày kế cho Lưu Kì một phần nào cũng dụng
ý cho Huyền Đức sau này làm chỗ nương thân, cầu viện.
- Nhà Tấn thay nhà Ngụỵ còn hơn bảy tám chục hồi nữa mới đến, thế mà hồi này đã có Tư Mã ý xuất hiện với sự diễn tả khá tường tận qua ngòi bút tác giả về lai lịch chẳng khác nảo trời đang nóng bức lại có một luồng âm khí chen vào. Văn Tam Quốc thật là kì thú vậy.