hn4u @ Last updated 21/11/04 22:42
Go to my homepage at http://4u.jcisio.com
Full version available at http://4u.jcisio.com/r/article1085.htm

Không rõ

Hồi 29: Tiểu Bá Vương giận chém Vu Cát
Ngô Tôn Quyền ngồi lĩnh Giang Đông

- Tôn Kiên vì khinh suất, dẫn mấy tên quân kị vào rừng nên bị thiệt mạng. Tôn Sách cũng khinh suất vào rừng một mình, đến nỗi bị hại. Hai cha con chết vì khinh suất cả. Ôi, tấm thân vạn thặng mà không biết giữ gìn, Kiên với Sách đều không thể mưu nổi nghiệp đế.

- Xưa, Trí Bá được một gia khách hiền là Dự Nhượng, nay Hứa Cống có đến ba người gia khách hiền, Chẳng biết Hứa Cống đối đãi với ba gia khách này có bằng Trí Bá đãi Dự Nhượng chăng?

Dự Nhượng phục dưới gầm cầu, rồi nuốt than huỷ mình mà chưa động được vào mình Triệu Tương Tử, chỉ mới đánh cái áo ngoài mà thôi, còn ba gia khách của Hứa Cống đã đâm trúng Tôn Sách, đem thân ra chịu nạn. Tuy rằng ba người này không tên tuổi truyền lại, song nghĩa tử như thế cũng thật đáng được đề cao.

- Tôn Sách không tin Vu thần tiên, đó là Tôn Sách anh hùng. Anh minh đến như Hán Vũ Đế cũng còn cảm thần tiên, chuộng bọn "phương sĩ". Cái chết của Tôn Sách là do vận số đã hết, và tình cờ gặp đúng lúc mà thôi, không phải Vu Cát làm chết Sách được. Người đời không xét kĩ cho tôn Sách chết vì Vu Cát, nếu vậy trước kia Trương Giốc từng khoe được Nam Hoa lão tiên truyền cho bộ Thái bình yêu thuật là chuyện thực hay hư? Nếu Vu Cát giết nổi Tôn Sách thì sao Nam Hoa lão tiên không cứu nổi Trương Giốc?

- Tôn Sách nổi giận không phải giận Vu Cát mà chính là giận bọn sĩ phu của Đông Ngô. Tại sao lại thì thụp lạy một láo đạo sĩ như vậy trớc mặt vị chân chúa của mình, như vậy thì còn kể chúa mình vào đâu?

Nếu quả Vu Cát là thần tiên thì bị giết cũng không chết. Trái lại, Cát đã chết hẳn hoi, rồi hiện hình đòi mạng? Hoặc giả những chuyện đòi mạng ấy là khi Tôn Sách xắp chết, tâm thần mê loạn nên trông thấy như vậy chăng?

Trong chính sử chỉ có chép rằng: "Tôn Sách bị gia khách của Hứa Công đâm trọng thương mà chết" chứ không nói gì đến chuyện Vu Cát cả.

- Thường chỉ có chuyện cha mở nghiệp rồi truyền lại cho con, chưa thấy truyện ánh sáng nghiệp truyền lại cho em bao giờ. Thế mà Tôn Sách yểu vong, lại truyền cho em là Tôn Quyền nối dõi. Tôn Sách sinh ra đời chỉ để xung thành phá trận, còn toạ hưởng một sự nghiệp, cái dũng của Tôn Sách thật chưa đầy đủ vậy.

- Lỗ túc giúp lương cho Chu Du chỉ là tình bạn, không phải để cầu báo ơn. Chu Du tiến cử Lỗ túc cũng là tiến cử người hiền để giúp chúa, chứ không phải để đền ơn. Lời nói của Lỗ Túc mới gặp Tôn Quyền, với lời nói của Khổng Minh lúc gặp mới Lưu Bị có hơi giống nhau, như vậy sở kiến của Lỗ Túc cũng

không phải là không anh mẫn.

- Người ta cho rằng: Quản Trọng không bằng Bào Thúc là vì Bào Thúc biết tiến cử người tài, còn Quản trọng không biết tiến cử người. Nay Chu Du tiến cử Lỗ túc, Lỗ Túc lại tiến cử Gia Cát Cẩn, Trương Hoành lại tiến cử Cố Ung, luân lưu như thế thật hấp dẫn. Còn quản Trọng thì cho đến lúc lâm chung vẫn không tiến cử được người nào để thay thế mình. Xem thế thì Chu Du, Lỗ túc, Trương Hoành thật đã hiền hơn Quản Trọng vậy...

- Viên Thiệu là người xúi Lưu Biểu chẹn đường Tôn Kiên, Tào Tháo là người bảo Tào Nhân gả con chô Tôn Khuông. Tôn Sách muốn kết liên với Viên Thiệu đánh Tào Tháo, Tôn Quyền lại thuật với Tào Tháo mà bỏ Viên Thiệu. Từ chỗ hợp đến chỗ tan, rồi từ chỗ tan đến chỗ hợp, thật không thể nào lường trước được.

- Hồi trên kể chuyện Huyền Đức thoát li Viên Thiệu, hồi dưới lại kể chuyện Viên Thiệu đánh Tào Tháo, mà hồi này lại xen vào kể chuyện Đông Ngô, chẳng khác đem một hòn núi chặn ngang vào giữa. Văn tự biến ảo như vậy thật kì thú.


hainam4u @ Last updated 21/11/04 22:42
Go to my homepage at http://4u.jcisio.com