- Quan Công ra đi, Tháo không cho người dẫn đường ra khỏi biên cương. Đó là Tháo bên ngoài đề cao đại nghĩa mà bên trong cố muốn hại Quan Công đó. Đến khi thấy Quan Công đã vượt qua năm ải, các tướng giữ ải không làm gì được, mới sai sứ ra ngăn cản các tướng của mình để mua chuộc nhân tình. Như thế bảo Tháo không gian hùng sao được?
- Chu Thương là một tên giặc "Khăn Vàng", nếu không theo Quan Công phò, thì bất quá trọn đời cũng chỉ là một têm lục lâm, thảo khấu mà thôi. May thay, kẻ biết chân chúa mà thờ tấm thân mới quý giá, lưu tiếng muôn đời ấy vậy, người ta không biết lựa chúa, thí cái tài kia cũng mai một.
- Người đời thường chỉ biết Vân Trường hàng Hán không hàng Tào là đại nghĩa, nhưng họ không thấy Dực Đức còn phân biệt Hán, Tào rành mạch hơn. Tháo là tên giặc nhà Hán, thì kẻ nào theo Tháo cũng đều là giặc nhà Hán cả. Trương Phi nghi kị Quan Công chính là nặng tình quân vương hơn tình huynh đệ, lấy lời chiếu của vua để phân dịnh bạn thù.
Xem thì, nếu Trương Phi bị vây ở Thô Sơn, Trương Phi đã lao mình vào trăm ngàn gươm giáo, hoặc liều tử chiến chứ nhất thiết không quyền biến như Vân Trường.
Trương Phi bình sinh rất ghét Lữ Bố, vì thấy Lữ Bố là đứa giết cha. Trương Phi lại cũng ghét Tào Tháo vì Tào Tháo là đứa bội chúa. Cái ghét của Trương Phi như vậy, chứng tỏ Trương Phi là kẻ nặng tình phụ tử, tha thiết với quân thần vậy.
Trương Phi để mất Từ Châu, Vân Trường quở Trách em; Vân Trường gửi thân nơi Hứa Đô, Trương Phi Trách Vân Trường. Biết lấy điều nghĩa mà trách nhau như vậy thật là anh hiền, em thảo. Nói cách bất minh ra để rồi thương nhau nhiều hơn, thế mới thực tâm đoàn kết.
Ba anh em Huyền Đức có hai lần tan hợp. Một lần thất tán vì Lữ Bố đánh úp Từ Châu nơi Tiểu Bái, một lần bị Tào Tháo đánh Từ Châu. Lần trước đánh Huyền Đức phải chạy theo Tào, lần sau chạy đến Viên Thiệu, Quan Công thì lần trước chạy ra Đông Hải, lần sau về Hứa Đô. Còn Trương Phi thì cả hai
lần đều vào núi Mang Đường. Tác giả kể chuyện thất tán lần trước thì sơ sài, lần này lại rất tỉ mỉ,
chính là để đề cao cái nghĩa khí của Quan Công vậy.