- Vương Doãn dùng kế mĩ nhân để li gián giặc; Dương Bửu cũng dùng kế mĩ nhân để cho giặc bị li gián, thế mà Vương Doãn dùng kế thì đổi loạn ra bình còn Dương Bửu dùng kế thì loạn lại càng thêm rối loạn hơn. ấ y chỉ vì Lữ Bố chịu phục tùng Vương Doãn, chịu để Vương Doãn điều khiển, Còn Dĩ thì lại không chịu để cho Dương Bưu lợi dụng.
Nếu như Dĩ có giết được Lí Thôi đi nữa thì cũng như giết một Đổng Trác, còn lại một Đổng Trác , à thôi, vì Thôi với Dĩ coi như hai Đổng Trác. Và, còn một Đổng Trác thì cơ đồ nhà Hán có khoi phục được chăng? huống chi Thôi với Dĩ hợp rồi lìa, lìa rồi hợp. Chúng càng mâu thuẫn nhau, tranh giành nhau thì Thiên tử, công khanh càng khổ sở hơn.
- Dương Bửu trước dùng kế li gián thôi, Dĩ, sau lại cố giản hoà. Đã gây chia rẽ rồi lại cầu hoà thì quả là chủ trương bất định, có hại cho việc lớn.
- Lữ Bố giết Đổng Trác là phụng chiếu vua. Quách Dĩ đánh Lí Thôi là sự thôn tính cá nhân để trả hận riêng. Việc làm của Lữ Bố tuy cũng vì hận riêng mà lại thuận, còn việc làm của Quách Dĩ hoàn toàn nghịch, nên Dĩ không thể bì với Lữ Bố.
- Có người nghĩ rằng: "Nếu mưu Vương Doãn trước kia bị tiết lộ thì có gây ra đại loạn như Lí thôi, Quách Dĩ chăng"
- Chúng tôi xét thấy Đổng Trác không chết thì cũng không cướp ngôi thiên tử, còn Lữ Bố không thắng Đổng Trác thì cũng không cướp công khanh, làm khổ cho triều đình như Thôi, Dĩ. Hơn nữa, cái mầm li gián của Thôi, Dĩ không sâu sắc bằng Trác và Bố. Điêu Thuyền đã nắm vững được tâm hồn của Trác và Bố thì sớm muộn Trác và Bố cũng phải một còn một mất, và nhất định Điêu Thuyền sẽ bám sát để điều khiển cuộc chiến đén cùng, không như mưu phản gián giữa Thôi, Dĩ, chỉ gây ra rồi phó mặc cho sự việc, không có bàn tay điều khiển.
- Trương Dực Đức bình sinh chỉ chịu có hai người làm anh, thế mà Lữ Bố lại đòi làm anh nữa thì làm sao Dực Đức không tức giận đòi đấu ba trăm hiệp.
- Dương Phụng và Giả Hủ đều giúp Lí Thôi, nhưng sau thấy Lí Thôi và Quách Dĩ đều là những người làm ác nên cả hai đổi ý. Một khi đã lìa thì không tái hợp nữa. NHư vậy hai người này đã tỏ ra biết ăn năn để chuộc lỗi.
Quách Dĩ thì phản phúc bất thường, hợp với Thôi rồi lại chia, chia rồi lại hợp. Quách Dĩ kém Giả Hủ, Dương Phụng xa.