Hạ thủy một con tàu, hàng tá chai sâm banh thi nhau nổ. Khánh thành một cơ sở, hàng chục chai sâm banh thi nhau bật nút. Mở đầu một đám cưới, bao giờ cũng có một thác sâm banh, thế thì mở đầu một thiên niên kỷ mới, tại sao lại không có sâm banh nổ như pháo? Nhưngchọn sâm banh như thế nào?
Ngay như sâm banh dán nhãn "Năm 2000" cũng có nhiều thang giá. Vì vậy chỉ chịu khó quan sát nhãn và nhà sản xuất là có thể chọn được một chai sâm banh vừa túi tiền rồi. Có sâm banh uống khai xuân, đón Tết thì không còn gì khoái cho bằng!
Người sành điệu thì dễ biết chai sâm banh trước mặt họ là loại nào, giá khoảng bao nhiêu. Còn người "uống sâm banh lấy tiếng" thì nên theo cách chỉ dẫn dưới đây:
- Trên nhãn có chữ "BRUT" là rượu sâm banh nguyên chất nhưng là hỗn hợp của những rượu có thời gian lão hóa khác nhau. Thông thườnglà hỗn hợp của ba giống nho đỏ, đen và trắng, mỗi giống chiếm 1/3. Vì thế loại sâm banh này không có năm sản xuất. Nếu có thêm chữ "Magnum" thì có nghĩa là loại "chai lớn". Ví dụ: Magnum Brut Royal, giá 350 phăng Pháp mỗi chai, là loại chai lớn.
- Trên nhãn có chữ "Millésime" là rượu sâm banh sinh ra từ những thứ rượu nho có cùng một năm nhưng được lão hóa trong hầm chứa ít nhất là 3 năm. Chỉ những loại rượu chế biến từ mùa nho tết nhất, có đủ khả năng lão hóa, mới được ghi năm sản xuất trên nhãn sản phẩm.
- Nếu có chữ "Cuvée" hay "Cuvée spéciale" là rượu sâm banh đặc biệt, có uy tín, được trộn từ rượu vang tươi và rượu vang lâu năm, dùng trong những dịp lễ lớn.
- Nếu có chữ "Rosé" là rượu sâm banh có màu đỏ tươi vì có thêm rượu vang đỏ nguyên gốc của Champagne.
- Nếu có chữ "Blanc de blancs" là rượu sâm banh chế biến bằng giống nho trắng.
Theo bảng giá những loại sâm banh "Năm 2000" thì sâm banh trắng "blanc de blancs" rẻ tiền hơn cả, chỉ 40 phăng Pháp mỗi chai, tức là chưa tới một trăm ngàn đồng VN, có lẽ được "dân ta" thích mua hơn cả. Loại có chữ "Cuvée" nhất định là ngon rồi, nhưng "Cuvée 2000" giá chỉ có 110F, còn "Magnum Cuvée 2000" giá lên tới 990 F (trên 2 triệu đồng VN/chai), có lẽ dân "có máu mặt" mới dám uống. Riêng loại "Magnum Brut 1990" hay "Rosé 1995", giá 2000 F (khoảng 4 triệu rưỡi/ chai) thì chỉ những đấng "tai to mặt lớn" mới có cơ may uống một ly.
Rượu sâm banh phải uống lạnh mới đã. Do đó, phải giữ sâm banh ở độ lạnh là 8 độ C, nếu tủ lạnh thì đặt chai sâm banh ở tầng ướp lạnh, đừng bao giờ đặt vào hộp đông đá ở phần trên cùng của tủ lạnh. Vỏ chai thì không bị nổ nhưng hương vị sâm banh thì... mất tiêu. Để sâm banh trong tủ lạnh ít nhất 4 tiếng đồng hồ mới đem ra uống mới ngon. Nếu không có tủ lạnh, có thể ngâm chai sâm banh trong một sô nước đá cục, trong20 phút. Không thể rót bừa rượu sâm banh vào bất kỳ loại ly nào. Loại ly "cốc" dùng để uống sâm banh phải là loại ly thủy tinh, nhỏ và cao, hoặc loại ly thủy tinh có chân. Sở dĩ ly phải có đủ bề ngang và bề cao là vì bọt sâm banh phải có "đất" để phát triển mới đẹp, mới ngon.
Uống sâm banh thế nào mới thấy ngon và ngon ra sao ? Rượu sâm banh sủi tăm tròn tròn, đấy lên trên mặt một lớp bọt trắng tinh. Uống một ngụm vừa phải, nuốt từ từ. Bọt trắng dính môi được thu hồi vào miệng bằng môi dưới. Mát từ miệng vào cổ họng, tới dạ dày rồi từ từ dạ dày hơi nóng lên. Mũi cảm nhận được mùi thơm ngây ngất của loài hoa trắng, của trái màu đỏ hoặc hồng tươi. Lưỡi cảm nhận được vị của trái phỉ ngây ngây, của mật ngọt ngào, của bánh xốp tơi tơi, của bơ béo béo và của nhiều vị đặc biệt của những loại thổ sản khác.
Thế thì không thể uống sâm banh như uống bia hay rượu mạnh và không thể ăn kèm với cá, với đồ nhậu... vớ vẩn. Nếu dùng sâm banh như rượu khai vị, đừng ăn kèm với khoai tây chiên, đậu phọng rang, quả ô liu, quả trám hay "đưa cay" bằng những quả có vỏ xanh, có vị chua, vì như thế rõ ràng là "ta uốngrượu tây" chả ra làm sao cả.
Để làm tăng hương vị của sâm banh có thể nhấm nháp một miếng bánh ngọt da lớp, bánh xốp hơi mặn hoặc một miếng thịt ướp muối hơi mặn. Kỵ nhất là uống sâm banh mà ăn kèm thứ gì đó chấm... mắm tôm, mắm nêm, mắm cá...
Uống sâm banh trong dịp đầu xuân là cả một nghệ thuật.