hn4u @ Last updated 21/11/04 22:42
Go to my homepage at http://4u.jcisio.com
Full version available at http://4u.jcisio.com/p/story/pt-951.htm

Không rõ

Ước mơ vô vọng

Ánh nắng trưa chói chang trải dài trên con đường quạnh vắng. Bên lề đường, vài người đạp xích lô nằm vác chéo chân, tờ báo che kín mặt mà ngủ. Một đứa bé độ chừng mười hai, mười ba tuổi trên tay cầm xấp vé số mới toanh vội vã đi mời khách. Những giọt mồ hôi ướt đẫm áo nó. Đôi chân trần bé nhỏ lắm bùn vẫn bước đi dưới ánh nắng mặt trời gay gắt. Buổi trưa của nó chỉ là một ổ bánh mì lót dạ. Đó là những ngày bán được chạy. Còn hôm nay, đã sắp chiều thế mà xấp vé số trên tay vẫn còn nguyên. Cơn đói cào xé ruột gan nhưng cũng không đáng sợ bằng những trận đòn thô bạo, tàn nhẫn của người cha ghẻ. Nghĩ đến là nó sợ lắm, những lằng roi đỏ tím vẫn còn in dấu trên tay chân nó... Và nó vẫn vội vã mà đi. Gặp ai nó cũng mời mua vé số, có khi còn lãnh đủ những lời mắng chửi, xua đuổi của người ta. Đã sắp đến giờ xổ số như vé số vẫn còn nguyên không bán được, cơn đói lại dữ dội hơn, nó tuyệt vọng ngồi khóc dưới một góc cây. Nó nhìn những học sinh cắp sách đi học, nhìn những em bé trong vòng tay bố mẹ, nhìn những miếng ăn ngon mà trong lòng nó đau xót vô cùng, hai hàng nước mắt nó chảy dài. Nó khao khát được đến trường, nó mơ ước một gia đình hạnh phúc, nó thèm thuồng những bữa ăn ngon,... Nhưng nó biết đó chỉ là những ước mơ vô vọng mà thôi... Những điều hạnh phúc, may mắn nó sẽ phải bán cho người ta, còn với nó chỉ là những khổ đau và bất hạnh. Buổi chiều dầng xuống, nó vẫn ngồi khóc một mình. Trời đã tối, nó vẫn ngồi đấy chẳng dám về nhà. Nó sợ lắm những lời mắng chửi, sợ lắm những lằng roi xé nát thịt da./.


hainam4u @ Last updated 21/11/04 22:42
Go to my homepage at http://4u.jcisio.com